09/10/23 THỨ HAI TUẦN 27 TN
Th. Đi-ô-ni-xi-ô, giám mục và các bạn tử đạo
Lc 10,25-37
MẾN CHÚA YÊU NGƯỜI LÀ…
“…Nhưng một người Sa-ma-ri kia đi đường, tới chỗ nạn nhân, thấy vậy thì động lòng thương. Ông ta lại gần, lấy dầu lấy rượu xức vết thương cho người ấy và băng bó lại, rồi đặt người ấy trên lưng lừa của mình, đưa về quán trọ mà săn sóc…” (Lc 15,33-34)
Khi ấy, có một người thông luật đúng dậy hỏi thử Chúa Giêsu rằng: “Thưa Thầy, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời?” Người nói với ông: “Trong Lề luật đã chép như thế nào? Ông đọc thấy gì trong đó?” Ông trả lời: “Ngươi hãy yêu mến Chúa là Thiên Chúa ngươi hết lòng, hết linh hồn, hết sức và hết trí khôn ngươi, và hãy thương mến anh em như chính mình”. Chúa Giêsu nói: “Ông trả lời đúng, hãy làm như vậy và ông sẽ được sống”. Nhưng người đó muốn bào chữa mình, nên thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Nhưng ai là anh em của tôi?”
Chúa Giêsu nói tiếp: “Một người đi từ Giêrusalem xuống Giêricô, và rơi vào tay bọn cướp; chúng bóc lột người ấy, đánh nhừ tử rồi bỏ đi, để người ấy nửa sống nửa chết. Tình cờ một tư tế cũng đi qua đường đó, trông thấy nạn nhân, ông liền đi qua. Cũng vậy, một trợ tế khi đi đến đó, trông thấy nạn nhân, cũng đi qua. Nhưng một người xứ Samaria đi đường đến gần người ấy, trông thấy và động lòng thương. Người đó lại gần, băng bó những vết thương, xức dầu và rượu, rồi đỡ nạn nhân lên lừa của mình, đưa về quán trọ săn sóc. Hôm sau, lấy ra hai quan tiền, ông trao cho ông chủ quán mà bảo rằng: ‘Ông hãy săn sóc người ấy, và ngoài ra còn tốn phí hơn bao nhiêu, khi trở về tôi sẽ trả lại ông’.
“Theo ông nghĩ, ai trong ba người đó là anh em của người bị rơi vào tay bọn cướp?” Người thông luật trả lời: “Kẻ đã tỏ lòng thương xót với người ấy”. Và Chúa Giêsu bảo ông: “Ông cũng hãy đi và làm như vậy”.
Đó là lời Chúa.
Suy niệm: Kiến nghĩa bất vi vô dõng dã! Người Việt Nam, vốn đề cao tinh thần nghĩa hiệp, chắc chắn cảm thấy rất gần gũi và rất dễ cảm nhận câu chuyện ‘Người Sa-ma-ri tốt lành’ hôm nay. Mà đây chính là một tóm kết giáo huấn Tin Mừng của Chúa Giê-su! Thật vậy, bối cảnh dẫn vào câu chuyện cho thấy rõ: con đường dẫn tới ‘sự sống đời đời’ là như thế; ‘mến Chúa yêu người’ là như thế. Chung qui có 2 loại người: loại người “tránh qua bên kia mà đi” và loại người “dừng lại” ra tay cứu vớt người đồng loại đang lâm nạn. Chàng thanh niên là thánh Phan-xi-cô Át-xi-di đã “dừng lại” như thế. Ngày nọ, đang cưỡi ngựa băng qua cánh đồng Um-bri-a, chàng trông thấy một người cùi rách nát nằm thoi thóp. Tự nhiên chàng cảm thấy kinh tởm, nhưng Phan-xi-cô biết mình phải làm gì. Chàng xuống ngựa, ôm hôn kẻ bất hạnh, và dốc hết tất cả số tiền của mình trao cho người ấy.
Mời Bạn: Tự vấn xem mình có ‘mến Chúa yêu người’ theo cách này không.
Chia sẻ: Thầy tư tế và thầy Lêvi “tránh qua bên kia mà đi”, còn người dừng lại cứu nạn là một người Sa-ma-ri! Sự kiện này có thể có những hàm ý gì cho hôm nay?
Sống Lời Chúa: Hôm nay, Chúa Giê-su cũng nói với bạn: “Bạn hãy đi, và cũng hãy làm như vậy.”
Cầu nguyện: Đọc hoặc hát “Kinh Hoà Bình”: Lạy Chúa từ nhân, xin cho con biết mến yêu và phụng sự Chúa trong mọi người…