01/09/23 THỨ SÁU ĐẦU THÁNG TUẦN 21 TN
Mt 25,1-13
AI DẠI? AI KHÔN?
“Nước Trời sẽ giống như chuyện mười trinh nữ cầm đèn ra đón chú rể. Trong mười cô đó thì có năm cô dại và năm cô khôn.” (Mt 25,1-2)
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ dụ ngôn này: “Nước trời giống như mười trinh nữ cầm đèn đi đón chàng rể. Trong số đó, có năm cô khờ dại và năm cô khôn ngoan. Năm cô khờ dại mang đèn mà không đem dầu theo. Còn những cô khôn ngoan đã mang đèn, lại đem dầu đầy bình. Vì chàng rể đến chậm, nên các cô đều thiếp đi và ngủ cả.
“Nửa đêm có tiếng hô to: Kìa, chàng rể đến, hãy ra đón người. Bấy giờ các trinh nữ đều chỗi dậy, sửa soạn đèn của mình. Những cô khờ dại nói với các cô khôn ngoan rằng: ‘Các chị cho chúng em chút dầu, vì đèn của chúng em đã tắt cả’. Các cô khôn ngoan đáp lại rằng: ‘E không đủ cho chúng em và các chị, các chị ra (nhà) hàng mà mua thì hơn’. Song khi họ đang đi mua, thì chàng rể đến. Những trinh nữ đã sẵn sàng, thì theo chàng rể cùng vào tiệc cưới, và cửa đóng lại. Sau cùng các trinh nữ kia cũng đến và nói: ‘Thưa ngài, xin mở cửa cho chúng tôi’. Nhưng người đáp lại: ‘Ta bảo thật các ngươi, ta không biết các ngươi’. Vậy hãy tỉnh thức, vì các con không biết ngày nào, giờ nào”.
Đó là lời Chúa.
Suy niệm: Nhà thơ Trần Tế Xương suy gẫm về lẽ dại khôn giữa một xã hội xô bồ:
Thiên hạ đua nhau nói dại khôn
Biết là ai dại biết ai khôn
Ông nghiệm ra rằng người giỏi mưu mẹo cờ bạc mà tự cho thế là khôn thì thực ra lại là người dại; còn người mải học hỏi văn chương chữ nghĩa bị coi là dại thì mới thực sự là khôn. Người khôn đích thực là người dám chịu thua thiệt về những cái lợi ngắn hạn trước mắt để đạt được điều tốt đẹp bền vững lâu dài. Trong dụ ngôn mười trinh nữ, năm cô khôn tượng trưng cho người biết nhắm đến mục đích tối hậu của đời mình là được kết hợp với chàng rể là Đức Ki-tô trong bữa tiệc hoan lạc trên thiên quốc; và vì thế, họ sẵn sàng chấp nhận sự bất tiện nhất thời vì phải mang thêm nhiều dầu, để ngọn đèn của họ có thể luôn cháy sáng dù chàng rể đến bất kỳ lúc nào.
Mời Bạn: Thánh Phao-lô nói: “Quê hương chúng ta ở trên trời,” nơi Đức Ki-tô đang ngự trị bên hữu Chúa Cha (Pl 3,20; Ep 1,20). Với tầm nhìn đó, chúng ta coi tất cả mọi sự đều là thiệt thòi, là rơm rác so với mối lợi tuyệt vời là được biết, được ở với Đức Ki-tô (x. Pl 3,8). Vì thế, mọi sự đời này chỉ tốt đẹp khi chúng được sử dụng để giúp chúng ta đạt tới mục đích tối hậu là cuộc sống vĩnh cửu mai ngày.
Sống Lời Chúa: Trước khi làm việc gì, bạn dừng lại một giây để xét xem việc bạn sắp làm có giúp bạn đạt tới hạnh phúc đời đời không.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn biết ái mộ những sự trên trời, để “dầu sống giữa cảnh thế sự thăng trầm, chúng con vẫn một lòng thiết tha với cõi phúc chân thật”. Amen.